Quán nằm ở cuối ngõ 209 Lạch Tray, không biển quảng cáo, không tên. Cứ
đi thẳng vào trong ngõ, để xe ở khoảng sân trước cổng rồi tiến vào. Ngay
lập tức bạn sẽ thấy mình như quay ngược lại hơn nửa thế kỉ, trở về với
khung cảnh làng quê Việt Nam những năm 30, 40 thế kỉ trước trong thơ
Nguyễn Bính:
Lợn không nuôi, đặc ao bèo
Giầu không dây chẳng buồn leo vào giàn
Giếng thơi mưa ngập nước tràn
Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều
Cấu trúc của quán trà giống như một căn nhà của một gia đình nông thôn đầu thế kỉ trước, gồm có 3 gian chạy theo hình chữ U, giữa là khoảng sân có một cái ao nhỏ chữ nhật, có thả bèo hoa dâu và bèo cái, chung quanh ao có đủ tre, trúc, cau, đôi chó đá chầu ra cổng với một vài cây dại.
Bên phải là một gian nhà gỗ cổ 100% hàng thật giá thật, có đầy đủ sập gụ, tủ chè, chõng tre, đảm bảo ăn đứt phố cổ Hà Nội (thật ra mình thấy gọi phố cổ Hà Nội là để lừa UNESCO chứ chính xác thì chỉ là mấy ngôi nhà cũ rách nát.).
Trong nhà bài trí một bình hoa sen hồng, chụp được ảnh đúng lúc sen sắp tàn, một vài cánh sen rơi xuống mặt bàn gỗ đã bạc màu. Rất có phong vị cổ xưa. Hay hơn bình sen mới hôm sau thay.
Nhà bên trái và nhà giữa là nhà xây lại giả cổ, tường gạch thô nhưng mái ngói và toàn bộ đầu hồi, xà ngang cột dọc đều là gỗ chạm trổ. Quanh nhà còn có những chi tiết nhỏ như vài cái chum nước, gốc mít, cái nơm,... mà bạn có thể tự mình đến khám phá và thưởng thức.
Chỉ cần đi qua cánh cổng gỗ là bạn có thể vứt hết cái ồn ào, nóng bức ngoài đường Lạch Tray để trộm lấy ít phút làm tao nhân mặc khách thưởng thức chén trà xanh. Trong quán có sẵn bàn cờ với vài bộ tú, nếu rảnh rỗi bạn có thể ngồi chép miệng bên ấm trà cả ngày ở đây.
Một vài quán trà mình đã đi trên Hà Nội có thể to rộng, hoành tráng hơn quán này nhiều nhưng phong cách đều là bắt chước kiểu Trung Quốc như quán Trà Hoa, quán Hỷ Lạc trên đường Nguyên Hồng hoặc học đòi Nhật Bản như quán Thảo Trà ở Đặng Văn Ngữ hay phong cách bát nháo, tân cổ giao duyên như quán Trường Xuân sau Văn Miếu. Quán trà này có thể coi như quán đầu tiên mình biết có phong cách thuần Việt.
P/S: Điểm trừ là chủ quán xấu trai quá, được cái cười trông hay đáo để . Đồ uống cũng bình thường như các quán khác.
Lợn không nuôi, đặc ao bèo
Giầu không dây chẳng buồn leo vào giàn
Giếng thơi mưa ngập nước tràn
Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều
Cấu trúc của quán trà giống như một căn nhà của một gia đình nông thôn đầu thế kỉ trước, gồm có 3 gian chạy theo hình chữ U, giữa là khoảng sân có một cái ao nhỏ chữ nhật, có thả bèo hoa dâu và bèo cái, chung quanh ao có đủ tre, trúc, cau, đôi chó đá chầu ra cổng với một vài cây dại.
Bên phải là một gian nhà gỗ cổ 100% hàng thật giá thật, có đầy đủ sập gụ, tủ chè, chõng tre, đảm bảo ăn đứt phố cổ Hà Nội (thật ra mình thấy gọi phố cổ Hà Nội là để lừa UNESCO chứ chính xác thì chỉ là mấy ngôi nhà cũ rách nát.).
Trong nhà bài trí một bình hoa sen hồng, chụp được ảnh đúng lúc sen sắp tàn, một vài cánh sen rơi xuống mặt bàn gỗ đã bạc màu. Rất có phong vị cổ xưa. Hay hơn bình sen mới hôm sau thay.
Nhà bên trái và nhà giữa là nhà xây lại giả cổ, tường gạch thô nhưng mái ngói và toàn bộ đầu hồi, xà ngang cột dọc đều là gỗ chạm trổ. Quanh nhà còn có những chi tiết nhỏ như vài cái chum nước, gốc mít, cái nơm,... mà bạn có thể tự mình đến khám phá và thưởng thức.
Chỉ cần đi qua cánh cổng gỗ là bạn có thể vứt hết cái ồn ào, nóng bức ngoài đường Lạch Tray để trộm lấy ít phút làm tao nhân mặc khách thưởng thức chén trà xanh. Trong quán có sẵn bàn cờ với vài bộ tú, nếu rảnh rỗi bạn có thể ngồi chép miệng bên ấm trà cả ngày ở đây.
Một vài quán trà mình đã đi trên Hà Nội có thể to rộng, hoành tráng hơn quán này nhiều nhưng phong cách đều là bắt chước kiểu Trung Quốc như quán Trà Hoa, quán Hỷ Lạc trên đường Nguyên Hồng hoặc học đòi Nhật Bản như quán Thảo Trà ở Đặng Văn Ngữ hay phong cách bát nháo, tân cổ giao duyên như quán Trường Xuân sau Văn Miếu. Quán trà này có thể coi như quán đầu tiên mình biết có phong cách thuần Việt.
P/S: Điểm trừ là chủ quán xấu trai quá, được cái cười trông hay đáo để . Đồ uống cũng bình thường như các quán khác.
Rất thích lối kiến trúc Việt như này, mộc mạc, giản dị. Tôi có miếng đất ngoại thành Hà Nội diện tích 470m2 có xây như vậy được không?
Trả lờiXóa