| ||
Miền Bắc
Hànội thành phố biểu tượng văn hóa của Miền Bắc . Hà nội chính là đất Thăng Long, thủa xưa, chính là Cố Đô từ lâu đời
Nói đến Miền Bắc là phải nói đến Thăng Long, mà nói đến Thăng Long thì phải nói tới Chợ ĐỒNG XUÂN.
Năm Kỷ-sửu 1889, Pháp cho lấp sông Tô-lịch và cái hồ nhỏ ở bên thành khu đất phẳng rộng, năm Canh-dần 1890, Pháp cho khởi công xây chợ Đồng-Xuân là một cái chợ lớn tương-tự như chợ Bến-Thành trong Sài-gòn nhưng theo kiến-trúc cổ-điển, thực hiện do Công ty của Pháp. Chợ gồm nhiều căn dài-rộng nối xát bên nhau, gồm 5 dẫy nhà phân theo 5 Vòm. Mỗi Vòm dài 125m, khung thép cao 19m, rộng 25m. Mặt tiền nhìn thấy nhiều mái vòng-vòng nhu mấy nhịp. Sau này chợ Đồng-Xuân lớn thêm nữa vì khu Đông-Bắc của nó có thêm chợ “ BẮC QUA sát nhập vào. Chợ BẮC QUA là nơi buôn bán chủ yếu về thực phẩm, rau qủa, nông sản vùng Bắc sông Hồng mang qua.
Chợ Đồng-xuân lớn rộng đủ mặt hàng, hồi mới họp cách ngày, sau này chợ họp hàng ngày, muốn mua cái gì cũng có,
Vui nhất là Chợ Đồng Xuân
Thức gì cũng có xa gần bán mua
Trông lên thấy dãy hàng cà
Bánh đúc, bánh đậu, bánh đa, xôi vò
Trông lên thấy dãy thịt bò
Chú bồi, chú khách đợi chờ bán mua
Trông lên thấy dãy hàng cua
Em xách một giỏ, anh mua mấy hào…
Cổng chợ có chị hàng hoa
Có nguời đổi bạc chạy ra chạy vào…
Mà trong những cái có đó, kể cả các kẻ ăn-cắp, móc-túi cũng rất nghệ-thuật; cẩn-thận đấy mà nhiều nguời vẫn mất của như chơi. Câu ăn-cắp chợ Đồng-xuân nói lên cái thiện-nghệ của họ. Thiện đây là giỏi nghề chứ không phải là lương-thiện!
Con đường chạy trước mặt chợ Đồng Xuân thường được gọi là: Phố Đồng Xuân.Giữa đường có đường xe điện chạy từ bờ hồ Hoàn Kiếm lên Chợ Bưởi, ngày nay xe điện đã hủy bỏ vì dân và xe cộ càng ngày càng đông, mà đường cho xe lại hẹp, vỉa hè nhỏ, khách bộ hành nhiều khi phải tràn xuống đường.mà đi. (Tài liệu của Tiến sĩ Nguyễn Lê Hiếu)
Nói đến Hà Nội thì phải nói tới cầu Doumer ( sau này được đổi tên là cầu Long Biên). Cầu Doumer là cây cầu dài nhất Á Châu,2.500 m. vượt qua sông Hồng –Thực hiện từ năm 1899 đến 1902, với hơn 3.000 công nhân người Việt dưới thời Toàm quyền PhápPAUL DOUMER (Pnáp thuộc), do kiến trúc sư người Pháp tên là Gustave Eiffel xây dựng.Hồi Pháp thuộc gọi cây cầu đó là CẦU DOUMER (Tên của Paul Doumer)
Năm 1945 Thế chiến thứ hai chấm dứt . Cầu đổi tên là cầu LONG BIÊN. Trong chiến tranh Việt Phàp, cầu “LONG BIÊN.bị ném bom hư hại nặng. Ngày nay cầu trông giống như một anh Thương phế binh. – Vài nhịp chính còn tồn tại, ..một khoảng dài được sửa chữa những lỗ hổng.
Huế thành phố biểu tượng văn hóa của Miền Trung . HUẾ chính là Cố Đô của các Chúa Nguyễn và sau này là Kinh Đô triều Nguyễn . Nói đến HUẾ thì phải nói tới chợ ĐÔNG BA kề sát cạnh Sông Hương . Sông Hương Huế vang danh không kém gì sông Hồng Thăng Long . Cảnh Sông Hương đẹp tuyệt vời được mệnh danh là MIỀN THÙY DƯƠNG.
CHỢ ĐÔNG BA MIỀN THÙY DƯƠNG - xa xưa bán vịt, Gà. Ngôi chợ thời đó nằm bên ngoài thành nội, cạnh cửa chính Đông thành nội , với qui mô nhỏ chỉ có Đình và Quán. Sau này Vua ĐỒNG KHÁNH cho xây dựng chợ ĐÔNG BA năm 1887 và cuối cùng vào năm 1899, vua THÀNH THÁI cho dời chợ ra vị trí hiện nay. - Qui mô, chợ Đông Ba bao gồm - :22.7 ha, với 2.543 lô chính, -175 lô bạ - gần 700 lô buôn bán rong bạ. Mỗi ngày có trên 7 ngàn lượt khách đến chợ tham quan và mua sắm. Hơn ba ngàn (3000) Tiểu thương đang kinh doanh thương mại phục vụ nhu cầu giao lưu buôn bàn cho dân chúng tỉnh Thừa Thiên - HUẾ
Nói đến Huế HUẾ là phải nghĩ ngay đến Cầu TRƯỜNG TIỀN Cầu TRƯỜNG TIỀN nối dài 12 nhịp là một cái cầu đẹp làm nổi bật thành phố Huế Vào những buổi chiều, đoàn nữ sinh áo dài từ trường ra về qua cầu tạo một cảnh tượng đẹp tuyệt vời, nên có những câu sau đây
Tà áo dài lộng gió, dáng thanh cao
Nón Bài THƠ e ấp tóc lưng mềm,
Tôi ngơ ngẩn, bước dài mười hai nhịp
| ||
Miền Nam
Saigon thành phố biểu tượng văn hóa của Miền Nam. SÀI-GÒN chính là “Hòn Ngọc Viễn Đông” trong một thời. Nói đến Sài gòn là phải nói tới Chợ “BẾN THÀNH” vì nó nằm ở trung tâm thành phố SÀI-Gòn .
Từ ngữ Chợ BẾN THÀNH” Rất quen thuộc với người dân Viêt cũng như khách quốc tế..- Chợ đã trở thành “biểu tượng” của thành phố Sài Gòn. Chợ Bến Thành đã có từ trước khi người Pháp tới Saigon. Ban đầu, vị trí của chợ nằm bên bờ sông Bến Nghé, Bến này dùng để cho hành khách vãng lai và quân nhân vào thành, vì vậy mới có tên gọi là Bến Thành, và khu chợ cũng có tên gọi là chợ Bến Thành. Chợ Bến Thành thời kỳ đầu được xây bằng gạch, sườn gỗ, lợp tranh. Nó được mô tả như là "phố chợ bên bờ phía nam một con kênh, được gọi là Kinh Lớn và nằm dọc theo bờ sông Bến Nghé. Dọc theo bờ sông, các ghe thương thuyền thường đậu chen chúc nhau, tạo thành một thành phố nổi trên mặt nước. Bến Nghé có đò ngang chở khách buôn ngoài biển lên. Đầu phố phía Bắc là ngòi Sa ngư, có gác cầu ván ngang qua. Vào tháng 7 năm 1870, chợ bị cháy mất một gian, phải xây cất lại bằng cột gạch, sườn sắt, lợp bằng ngói, tất cả có năm gian: gian thực phẩm, gian hàng cá, gian hàng thịt, gian hàng ăn uống và gian hàng tạp hóa. Trong năm gian hàng này, chỉ có gian hàng thịt được lợp bằng tôn, nền lót đá xanh. Phía trước chợ, dọc bờ kênh là một con đường được người Pháp đặt tên là đường Charner, đường này cũng được gọi là đường Quảng Đông (Rue de Canton), vì đa số người Hoa buôn bán ở đây đều là người Quảng Đông
Chợ cũ ( năm 1870) theo bờ sông Bến Nghé
Vào năm 1887, người Pháp cho lấp con kênh để mở rộng con đường Charner biến đổi nó thành đại lộ. Dân bản xứ gọi đại lộ Charner là đường Kinh Lấp (nay là Đại lộ Nguyễn Huệ). Khu chợ càng trở nên đông đúc với các cửa hiệu phần nhiều là của người Hoa , người Ấn Độvà người Pháp. Tuy nhiên, khoảng giữa năm 1911, ngôi chợ trở nên cũ kỹ và lâm vào tình trạng có thể bị sụp đổ. Để tránh tai họa, đồng thời để phục vụ nhu cầu buôn bán sầm uất ngày càng phát triển, người Pháp lựa chọn một địa điểm nằm gần ga xe lửa Mỹ Tho(nay là Bến xe Sài Gòn) để xây cất một khu chợ mới lớn hơn., tức là địa điểm chợ Bến Thành ngày nay. Khu vực xây chợ, vốn là một cái ao sình lầy cũ, gọi là ao Bồ Rệt (Marais Boresse), được người Pháp cho lấp đi. Khuôn viên chợ quy hoạch bốn mặt bởi bốn con đường. Mặt tiền là Place Cuniac, tên của một Ủy viên Hội đồng, người đã đề ra công việc lấp ao. Người Việt thì quen gọi mặt tiền đó là Bùng binh Chợ Bến Thành. Bùng binh này từng đổi là "Công trường Cộng Hòa", "Công trường Diên Hồng", rồi "Quảng trường Quách Thị Trang". Mặt bắc chợ là Rue d'Espagne, phía đông là rue Viénot, và phía tây là rue Schroeder. Năm 1955 thời Đệ Nhất Cộng Hòa Viêt Nam, ba con đường mặt bắc, mặt đông, mặt tây được đổi tên thành đường Lê Thánh Tôn, đường Phan Bội Châu và đường Phan Châu Trinh. Ngôi chợ mới do hãng thầu Brossard et Maupin khởi công xây dựng từ năm 1912 đến cuối tháng 3 năm 1914 thì hoàn tất.
Chợ Mới (năm 1914 )
Khu chợ mới này vẫn mang tên gọi Bến Thành, ngoài ra người dân còn gọi là chợ Mới, để phân biệt chợ Cũ tại điểm cũ, Chợ Bến Thành hoạt động liên tục trong 70 năm. Từ ngày 1 tháng 7 đến 15 tháng 8 năm 1985, chợ Bến Thành được cải tạo và sữa chữa lớn.
Chợ Bến Thành hiện nay có diện tích 13.056 m2. Chợ có 16 cửa với 4 cửa lớn Đông Tây Nam Bắc. Chợ được chia làm 4 khu vục với 11 ngành hàng bao gồm khu vực 1 và 2 chủ yếu vải sợi và quần áo chiếm 30% diện tích. Khu vực 3 và 4 là tạp phẩm, tạp hóa, mỹ phẩm, thực phẩm, công nghệ chế biến, hàng tươi sống và ăn uống. Hiện có 1436 hộ/1400 sạp kinh doanh.
Cửa chính của chợ Bến Thành là hướng Nam( Cửa Nam) nhìn ra công trường Quách thị Trang. Cửa Tây phía bên phải nhìn ra đường Phan Chu Trinh. Cửa Đông phía bên trái nhìn ra đường Phan Bội Châu. Cửa Bắc phía cuối của ngôi chợ nhìn ra đường Lê Thánh Tôn. Hình đáp nổi trên các cửa Nam, Tây và Đông. Riêng cửa Bắc không có hình đắp nổi nhưng bù lại dọc cửa Bắc bày hàng hoa và các loại trái cây tuơi ngon nhiều mầu sắc. Lối đi giữa các sạp hàng được bố trí sắp đật thuận lợi.Các cửa hàng ăn uống khá phong phú chiếm diện tích đáng kể. Chợ có ưu thế trở thành biểu tượng của thành phố lớn nhất nước vì Công viện rộng lớn tạo thành cảnh sắc cho bối cảnh không gian chợ, Thêm vào đó, bến xe buýt gần chợ.
( Ý và hình ảnh rút ra từ Chợ Bến Thành online)
Để vào viếng thăm “Hòn Ngọc Viễn Đông” thì phải qua Cầu Sài Gòn, bắc qua sông Sài Gòn Câù được thiết kế bởi Drake và Piper Johnson - Vật liêu: Bê tông (ciment đá & sỏi) Cốt sắt, Nhựa.đường - Chiều dài 1.010 m
( 3.300 ft ) - Rộng: 26 m ( 85 ft ) Cầu được khánh thành : 26 tháng 6-1961 thời chính phủ miền Nam Ngô Đình Diệm
|
Nhận xét
Đăng nhận xét